Câu chuyện Kỳ lạ về Máy bay Ma ở quận Peak

Ngày:06/08/2016  
Quân Peak là một khu vực vắng vẻ, có vẻ đẹp thiên nhiên hung vĩ, nằm giữa Manchester và Sheffield ở miền Bắc nước Anh. Vốn là khu vườn quốc gia đầu tiên của Anh, ngày nay, nó vẫn còn là Vườn quốc gia được viếng thăm nhiều nhất ở châu Âu. Nó là một nơi vắng vẻ, ảm đạm; một nơi mà truyền thống và truyền thuyết luôn tồn tại, nơi mà lịch sử làm lưu mờ hiện tại và là nơi đôi khi có nhiều điều kỳ lạ xảy ra. Ở phía tây những ngọn núi, chạy thẳng về phía Manchester, là thung lung Longendale. Nó không chỉ thu hút nhiều khách du lịch và những người tìm kiếm thú vui lúc rảnh rỗi, mà còn là một trong những khu vực nổi tiếng nhất đối với những người say mê đĩa bay cũng như săn tìm ma quỷ. Tuy nhiên, Longendale còn có một câu chuyện siêu nhiên kỳ lạ đặc biệt “Máy bay Ma.” Khu vực này có mối quan hệ lâu đời với máy bay. Nhiều hồ nước trong khu vực được phi đội “ Dambusters” sử dụng để kiểm tra các loại bom cực mạnh trong chiến tranh thế giới II. 

Xác máy bay nằm rải rác trong khu vực
Dù các cuộc kiểm tra này không hề chứng kiến bất kỳ tai nạn chết người nào, nhưng đã có hơn 50 trường hợp trong đó nhiều máy bay đột nhiên bị lạc trong sương mù và rơi xuống những cánh đồng hoang. Tổng cộng có hơn 300 phi công bị chết trong những tai nạn này. Ngoài ra , có rất nhiều câu chuyện từ những người thấy máy bay ma có vẻ như đang gặp tai nạn. Hiện tượng này quá phổ biến đến nỗi nhiều nhân viên kiểm lâm cũng như đội cứu hộ tại địa phương đã trở nên quen thuộc với việc được yêu cầu giúp đỡ những chiếc máy bay gặp nạn mà họ không thể tìm thấy. Một sự kiện ấn tượng gần đây xảy ra vào tối ngày 24-3-1990. Nhiều người đang ở dãy núi Peaks cách xa ánh sang rực rỡ của thành thị để quan sát sao chổi Hale-Bopp bay ngang qua thì thấy một chiếc máy bay lớn, bay thấp, giống như laoi5 máy bay ném bom Lancaster cũ, sắp đâm vào những ngọn đồi ở địa phương. Tổng đài cứu hộ khẩn cấp bận rộn với vô số cuộc gọi báo cáo về tai nạn này, cùng với rất nhiều nhân chứng đáng tin cậy. Hai người trong số họ là Marie-Frances TattersField, làm cảnh sát, cùng với chồng bà, một cựu phi công. Bà Tattersfield nói rằng chiếc máy bay là ‘ thứ kỳ lạ nhất mà tôi từng thấy… nó rất lớn và bay thấp hơn so với tốc độ cao cho phép bay vào ban đêm.” Tất cả cửa sổ của nó được bật đèn và điều đó càng khiến nó kỳ lạ hơn vì không một phi công nào dám bay mò vào thời gian ấy ban đêm trên những đồi núi cao này cả “. 

Cảnh sát bắt đầu thực hiện cuộc tìm kiếm cứu nạn cùng với hơn 100 người tình nguyện, nhưng họ không hề tìm thấy vết tích của bất kỳ chiếc máy bay hay tai nạn máy bay nào. Nhưng tàn tích của nhiều chiếc máy bay vẫn nằm rải rác trên những ngọn đồi của khu vực. Trên một ngọn đồi được gọi là Bleaklow, có xác của chiếc máy bay B-29 SuperFortress, từng bị rơi vào ngày 3-11-1948, khiến cho toàn bộ 13 phi hành đoàn thiệt mạng. Trẻ em địa phương trên ngọn đồi thường kể về một người đàn ông mặc đồng phục từng tiết lộ mình là người canh giữ khu vực này. Chúng nói người đàn ông này con kể cho họ nghe về lịch sử của chiếc máy bay cũng như phi hành đoàn của nó trước khi biến mất. Khi được cho xem hình của các phi công bị chết, bọ trẻ này cảm thấy kinh ngạt biết rằng người đàn ông mình gặp chính là LangdonP. Tanner. Không chỉ có bọn trẻ nhìn thấy ông. Gerald Scarratt đã chứng kiến vụ tai nạn của B-29 khi còn nhỏ, nhưng hai thập kỷ sau, ông mới đến thăm lại khu vực này. Ông đi xung quanh để tìm kiếm những mảnh vụn của chiếc máy bay và phát hiện ra chiếc nhẫn vàng có khắt tên “Langdon P. Tanner ”. 

Ngay sau khi nghe nói về phát hiện của ông, một nhóm người yêu thích máy bay đến yêu cầu ông dẫn họ đến chỗ xác chiếc máy bay, “ tôi cúi xuống để chỉ cho họ thấy chỗ mình tìm thấy chiếc nhẫn, nhưng khi nhìn lên, họ đã bỏ đi cách tôi khoảng 9 hay 13m.” Scarratt kể: “ khi tôi bắt kịp, và nhìn thấy khuôn mặt họ tái mét.” Họ nói mình đã thấy một người đứng sau tôi, mặc đồng phục phi công và đang nhìn xuống. Tôi nói “ mình chẳng nhìn thấy gì hết”, nhưng họ nói” tất cả chúng tôi đều nhìn thấy ông ta”, cảm ơn vì đã dẫn chúng tôi lến đây nhưng chúng tôi phải đi rồi. Và sau đó tôi không bao giờ gặp hay nghe nói về họ nữa. Dù bay trên không , hay được chon vùi dưới đất, có vẽ như vẫn có một số hiện tượng ở Quận Peak nằm ngoài khả năng giải thích của con người.